Hủ Tiếu Sài Thành

đêm càng về khuya hơn đâu đó tiếng lanh lảnh, tiếng côn trùng kêu làm cho ta thả hồn mình vào thiên nhiên hơn.
bỗng chiếc điện thoại đột nhiên đổ chuông, ai đây ta, ( số lạ )
tôi: alo cho hỏi ai đấy ah!
bên kia: alo anh hả?
tôi: uh! xl cho hỏi ai vậy?
bên kia: anh đang làm gì vậy? có rảnh không?
tôi: rảnh, nhưng em là ai?
bên kia: em nè, em là H.T.T nè! anh không nhớ em ah!
tôi suy nghĩ 1 hồi bé T.T này là ai ta! tôi liền hỏi lại
tôi: em T.T nào vậy, anh không nhớ nữa em nói rõ được không?
H.T.T: em là T.T mình biết nhau lúc..... A...X...Y...@...%....#...&...*...^...!!
nhatkidoitoi.toi: ah! anh nhớ ra em rồi!



thì ra đây là cô bé mà tình cờ tôi gặp và cũng tình cờ giúp tư vấn trên face do cho số đt mà quên không lưu nên không biết em là ai.
tôi hỏi: khuya rồi em gọi anh có gì không?
H.T.T: anh rảnh không? đi ăn hủ tiếu gõ với em!
nhatkidoitoi.toi: khuya rồi sao em không ăn ở nhà mà đi ăn hủ tiếu?
H.T.T: em lười.... hihi a đi ăn chung với em nha! mình đi bộ cho vui.
nhatkidoitoi.toi: uh! thế cũng dc.
tôi liền vội thay quần áo để đi ra cho kịp, thì bất chợp trời đổ mưa nhỏ? tôi liền gọi cho em.
nhatkidoitoi.toi: em ah! trời mưa rồi kìa?
H.T.T: mưa thì kệ lỡ đi rồi mà anh? anh chạy xe ra đi nhớ mang theo áo mưa đấy?
- tôi liền chạy ra, cũng may trời mưa cũng k to lắm. 
gặp tôi em cười tít mắt lại, lâu lắm rồi tôi mới gặp lại em, khuôn mặt em vẫn thế, cái miệng vẫn lanh lảnh như xưa.
chúng tôi ngồi ăn hủ tiếu thì cùng lúc trời đổ mưa lớn. tô hủ tiếu gõ pha thêm chút canh và ớt cay cay làm cho cái lạnh cũng bớt đi phần nào. mồ hôi tôi cũng bắt đầu đổ ra, em nhìn tôi em cười, làm tôi cũng cười theo.
cơn mưa cũng bớt dần và trời cũng bắt đầu xe lạnh lại.
H.T.T: anh! xong rồi mình đi vòng vòng rồi về nhé. 
tôi uh! rồi trả tiền 2 tô hủ tiếu rồi chở em đi. 
đường sài gòn về đêm vắng quá, chỉ có những tiếng rao của các cô, bác bán bắp nướng, vắt hơi....
tôi hỏi em: - sao hôm nay em đi chơi khuya vậy mà em không sợ ba má rầy ah!
H.T.T: không anh ak! ba má lại cãi nhau ở nhà em chán nên muốn đi cho khuây khỏa.
nhatkidoitoi.toi: thế em không sợ anh bắt cóc em ah! ( tôi đùa tí )
H.T.T: nếu được anh bắt luôn đi. 
cả 2 cùng cười, có lẽ ai mà biết thì họ sẽ nói tôi rằng chắc tôi có vấn đề mà lại theo và chở 1 người chỉ quen và gặp vài lần mà lại đi cùng họ như vậy? nhưng tôi tin em khác, em không giống như bao người con gái khác, em luôn kể cho tôi nghe những gì xảy ra trong gia dình và nhờ lời khuyên của tôi. 
em tạo cho tôi 1 cảm giác tin tưởng và gần gũi hơn. lúc thì em gọi tôi là bs lúc lại là anh. nó khiến tôi vui hơn.
chạy quanh 1 vòng chợ đêm em bảo tôi ghé vào 1 tiệm bán quần áo, em mua cho mình 1 chiếc áo để mặc ngày hôm sau đi học. em không đua đòi như bao người con gái khác, sành điệu, em luôn khoác lên cho mình những bộ đồ đơn giản mà ý nghĩa.
đồng hồ chỉ 23h30 tôi hỏi em
- khuya rồi về nha em!
H.T.T: dạ! vậy mình về nhé. em cũng buồn ngủ rồi, 
tôi chở em qua qua các con phố bỗng nhiên em thò 2 tay vào 2 túi áo khoác của tôi. nó khiến tôi chợt rùng mình... tôi hỏi " sao thế em"
- em lạnh... em muốn được nhét đôi tay vào túi áo khoác anh, chỉ từ đây về nhà em.
tôi chỉ " uh" 1 cái, 1 cảm giác lạ lạ xen lấn vào trái tim tôi, 1 cảm giác khó tả ở 2 bên hông dường như có 1 cái gì đó làm tôi nhột nhột. 
đang chạy bất chợt trời đổ cơn mưa.
- anh ơi mua rồi chạy nhanh đi.
tôi liền phóng gas chạy nhanh đề kịp đưa em về tránh cơn mưa càng nặng hạt hơn.
5 phút sau về tới nhà em, chạy vội vào nhà lấy cho tôi cái khăn đề lau mặt và trước khi về không quên cám ơn và tặng cho tôi 1 nụ cười hồn nhiên, trong sáng.
tôi chạy thục mạng về mà quên cả việc mình có mang áo mưa. 23h55' tôi về tới phòng. thì trời bắt đầu mưa nặng hạt. dắt chiếc xe vào nhà mà lòng tôi nao nao không tả xiết. làm công việc tư vấn này nhiều lần và gặp nhiều trường hợp, nhưng có lẽ chưa bao giờ tôi thực tế như hôm nay.
cái này có gọi là lần rung động đầu tiên không? nằm trằn trọc mãi trên dường mà không sao ngủ được.
0h5' bất chợt điện thoại rung lên tôi nhìn vào thì đó là tin nhắn của em " Anh ak hnk e kAm on Anh rat nhju, e zuj lAm' chuc Anh ngu ng0n hjhj . Ah dug nt lAj tn nAy nhe vj e se hok d0c dc dAu e tAt ngu0n dt dAy g9" 
đã nhiều lần được mọi người nhắn tin chúc ngủ ngon nhưng có lẽ tin nhắn hôm nay hoàn toàn khác mọi ngày. nó làm tôi càm thấy vui và hạnh phúc hơn. tôi cũng tắt điện thoại để tránh bị làm phiền khi ngủ.

theo Nhatkidoitoi

0 Response to "Hủ Tiếu Sài Thành"

Đăng nhận xét

Bạn bè